Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Sáu Tuần II Mùa Vọng | Mt 11,16-19 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ SÁU TUẦN II MÙA VỌNG

 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (11,16-19)

16 Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông rằng: “Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, 17 và nói: ‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than’.18 Thật vậy, ông Gio-an đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: ‘Ông ta bị quỷ ám’. 19 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi’. Nhưng đức Khôn ngoan được chứng minh bằng hành động”.

SUY NIỆM

Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu than thở về thế hệ vào thời Người đang sống nơi đất nước Do Thái. Thế hệ đó có sự nhận thức rằng, mọi sự xảy ra chung quanh việc Chúa Cứu Thế đến phải được xảy ra theo đúng ý họ: “Tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than”. Chúa Giêsu đến giao tiếp với những người thu thuế và người tội lỗi thì họ bảo: “Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi”. Như thế đối với họ, Đấng Cứu Thế phải là một Vị nghiêm nghị! Không được giao du, qua lại với những người thu thế và phường tội lỗi!

Như vậy, con người của thế hệ đó đã “nặn” ra một khuôn mẫu và “bắt” Chúa phải đi vào cái khuôn mẫu đó và chỉ khi thỏa mãn được ý muốn của họ thì họ mới chịu tin Chúa!

Qua bài Tin mừng hôm nay, chúng ta có thể trách người Do Thái đương thời với Chúa Giêsu. Song xét lại ngày nay, chúng ta nhiều lúc cũng đi vào vết xe ấy. Khi cầu nguyện chúng ta xin Chúa ơn này ơn khác, chúng ta “bắt” Chúa phải thực hiện theo ý muốn của mình chứ chúng ta không tự nguyện sống theo thánh ý Chúa. Có người cầu xin mà không được Chúa ban ơn thì rồi hờn dỗi, mất niềm tin, bỏ không đi lễ đi nhà thờ nữa! Như vậy chúng ta có khác chi người Do Thái xưa đâu?

Vì thế, trong bổn phận của người Kitô hữu, Đức Benedicto XVI nhắc nhở, Kitô hữu là người đáp ứng một nhu cầu cấp thiết cho mọi thời đại, đó là nói với thế giới về Thiên Chúa và trình bày với Thiên Chúa về thời đại. Con người thời đại chỉ cần nơi Kitô hữu điều đó và yêu cầu Kitô hữu hãy là Kitô hữu đến cùng, chứ không đòi hỏi điều gì khác. Bởi thiên hạ tìm thấy nơi biết bao người khác điều mà họ đang cần về mặt tự nhiên, nhưng chỉ nơi Kitô hữu họ mới có thể nghe Lời Chúa và biết về Ngài. Lời này ở trên môi của Kitô hữu và rõ ràng trong lối sống của người Kitô hữu.

 Muốn được thế, người Kitô hữu không chiều theo thị hiếu phù du của thời đại hay ngả theo những khuynh hướng thế tục thịnh hành; trái lại, người Kitô hữu cần thuộc về Thiên Chúa cách kiên vững, đúng với tư cách một người được thánh hiến riêng cho Ngài.

Để sống được điều đó, người Kitô hữu chúng ta cần biết dành thời giờ gặp riêng Chúa và xét lại những hành động, lời nói và lối sống của mình có đem lại lợi ích thiêng liêng cho tha nhân như lòng Chúa mong muốn hay không? Chúng ta đang chiều theo tinh thần thế tục hay đang làm chứng cho Chúa giữa đời? Mỗi người Kitô hữu chúng ta hãy cố gắng kiên trì thực hiện điều đã hứa với Chúa hằng ngày, nỗ lực vượt qua mọi trở ngại và dâng lên Chúa những cố gắng bằng tất cả lòng thành kính mến yêu.

Lạy Chúa, xin ban cho con một tâm hồn thiện chí, xin mở lòng trí con, xin giúp con khiêm tốn nhận ra thân phận nhỏ bé của mình để con dễ dàng đón nhận sự khôn ngoan của Tin mừng. Xin ban cho con ơn can đảm để con thực thi tiếng Chúa mời gọi và dấn thân đi trên đường lối Chúa. Con xin trao phó bản thân con, gia đình con cho tình yêu thương và sự khôn ngoan vô cùng của Chúa. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.